Chuyển đến nội dung chính

Blog Chia sẻ kinh nghiệm học tiếng Anh

Mình muốn viết bài chia sẻ kinh nghiệm học tiếng anh này khá lâu rồi. Từ ngày qua Úc sống và đi học mới phát hiện ra trước giờ tiếng Anh của mình phát âm sai khá nhiều. Mình được điểm nhất đó là rất tự tin trong giao tiếp (Mặc dù giờ biết mình vẫn luôn nói sai những âm đó, không sao tự tin là được) 😅 Nội dung bài viết:    Lỗi phát âm đa số người Việt thường mắc p Chia sẻ kinh nghiệm học tiếng Anh hải trong tiếng anh Cách khắc phục các lỗi   Kinh nghiệm học từ vựng tiếng anh hiệu quả Trước tiên, mình muốn chia sẻ về các lỗi sai mà mình thường mắc phải khi mình còn ở Việt Nam (và hiện tại nếu không chú ý). Hy vọng khi bạn đọc tới có thể tự phát hiện ra liệu mình có phát âm sai như mình hay không? Sau đó, mình sẽ chia sẻ cách mình cải thiện những âm tiết đó như thế nào? Bạn cũng có thể quan tâm tới bài viết mình chia sẻ về cách học tiếng anh ở phần 2 này:  Chia sẻ kinh nghiệm tự học tiếng anh giao tiếp #1. Lỗi mà mình và đa số người Việt chúng mình thường...

"Cây Cầu Hạnh Phúc"

Triết Lý "Cây Cầu Hạnh Phúc - Cuộc sống hôn nhân"

Vốn dĩ trên đời này mỗi người một cách nghĩ, đàn ông hay đàn bà đều có cách nghĩ riêng. Hôm trước khi đang lướt mạng, mình không nhớ là đã xem video nào nhưng mình có nhớ người đàn ông nói về hôn nhân.
Ông ấy nói rằng: "Nếu như sau khi kết hôn người đàn ông chỉ muốn rằng người đàn bà đừng thay đổi gì cả, thì ngược lại với người đàn bà thì họ lại nghĩ rằng, sau khi kết hôn có thể thay đổi mọi thứ, họ mong rằng sẽ thay đổi được người đàn ông của mình."

Một lần ngồi nói chuyện cùng một chị bạn, chị nói chuyện về tình yêu xa của chị, người yêu của chị và chị ở hai đất nước, hai múi giờ, trong tuần thì bận làm việc thời gian duy nhất để có thể nói chuyện được với nhau chỉ là cuối tuần. Nhưng, hẹn nhau rồi nhiều lúc bận việc lại không thể sắp xếp thời gian để nói chuyện được lâu. Có những lầm, những lần giận rỗi vu vơ, vì không có thời gian để giải tỏa (những giận rỗi) cùng nhau nên những vướng mắc cứ vậy kéo dài. Mỗi ngày một chút, tích tụ, lâu ngày trở nên mệt mỏi. Và rồi, cũng có thể tình yêu không đủ lớn để vượt qua, hoặc sự khác biệt về văn hóa, cách sống và cách nhìn cũng vô tình làm tổn thương nhau. Nghe xong cũng thấy buồn cho chị, vì chị là người phụ nữ mạnh mẽ, đã từng đổ vỡ trong hôn nhân, tưởng rằng tình yêu của chị có thể giúp chị tìm được nửa riêng của mình, nhưng vẫn còn lắm những trông gai.
Source: H/34 in association with MEIKLEJON... TYPCUT

Mình cảm thấy bản thân thật may mắn vì người bạn thân của mình chính là Chồng. Vợ chồng luôn sắp xếp thời gian để cùng nhau uống ly cafe vào mỗi buổi sáng để nói chuyện về những kế hoạch trong ngày, và thường dành cho nhau ít nhất 15 phút để nói chuyện vào buổi tối. Để có thời gian kể cho nhau nghe những gì đã diễn ra trong ngày.

Kể cả khi chồng hoặc vợ đi công tác, vẫn cố gắng sắp xếp để nói chuyện được với nhau vào buổi sáng, chỉ dành 5- 10 phút để chúc nhau một ngày mới tốt lành, để nói những câu yêu thương "Em yêu anh hoặc anh yêu em".
Trước kia, khi mới kết hôn do khoảng cách tuổi, khác biệt nền văn hóa, nên năm đầu tiên là năm khó khăn nhất đối với vợ chồng mình. Có những lúc tưởng chừng như không vượt qua nổi những khác biệt đó.
Những điều tưởng chừng như đơn giản đối với mình, lại là điều có thể làm tổn thương đối với đối phương. Có những điều mà đối với chồng, việc nói ra chẳng hề khó, nhưng đối với mình để mở lời được thì điều đó thật khó khăn, có cảm giác như bị tổn thương, xúc phạm. Mình cảm thấy may mắn vì với người chín chắn và tấm lòng bao dung của chồng. Nên, cho dù bị mình làm tổn thương nhưng chồng vẫn ngồi lại để nói chuyện và nói ra rằng những điều đó làm tổn thương anh.
Nhiều khi hết giận, mình biết mình sai mình luôn chủ động xin lỗi và nói rằng: 'Mong chồng đừng để trong lòng, vì rằng những lúc đó chỉ nóng tính và nói sao cho chồng có cảm giác bị đau nhất để thỏa mãn cái tôi của mình'.
Cũng may là tình yêu của chồng đủ lớn để tha thứ và ngồi lại nói chuyện với vợ. Và có những điều anh nói ra thì mình hiểu lần sau dù giận mấy cũng không nên nói ra. Mình biết có thể giờ tình yêu đủ lớn để tha thứ nhưng sợ rằng nếu vẫn tiếp tục như vậy anh sẽ không thể vững lòng để tha thứ.
Bản thân mình, vì yêu vì trân trọng nên dần dần mỗi ngày mình thay đổi những điều nhỏ. Nhưng rồi, dần dần đã trở thành một sự thay đổi lớn mà chính bản thân mình cũng không nhận ra.
Nếu trước kia nói từ 'xin lỗi' đối với mình rất khó khăn, thì bây giờ mình thấy nếu mình làm sai thì nên xin lỗi. Và luôn dặn mình, lần sau nhớ để đừng làm vậy và đương nhiên chồng tôi cũng đã làm thay đổi và làm y chang minh.Bạn sẽ không thể thay đổi ngay một điều lớn lao, nhưng nếu mỗi ngày một chút va hai bên đều phải có ý thức cùng nhau xây dựng chắc chắn một ngày sẽ có kết quả.

Phụ nữ chúng ta thường tự cho rằng mình hiểu người khác và biết người khác đang nghĩ gì. Mình vẫn nhớ sau những lần giận dỗi chồng thường nói rằng: 'Em hãy nói ra những điều em cảm thấy việc anh làm sẽ làm em thấy tổn thương như thế nào? Hoặc em phải giải thích cho anh biết tại sao em lại cảm thấy như vậy, hoặc có thể do ở văn hóa của em thì điều đó sẽ làm em cảm thấy như vậy? Sau mỗi lần nói chuyện được với nhau thì 10 lần thì có tới 9 lần là mình tự suy diễn và 1 lần còn lại là do hiểu lầm. Mình vẫn hay nói đùa với chồng rằng: "Tiếng anh, không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ của em nên em không hiểu cũng là điều đương nhiên"

Có điều mà tôi luôn cảm thấy mỗi lần bị tổn thương lại có thể tha thứ được vì chồng  thường hay nói: Anh xin lỗi, anh không có ý đó, nếu như anh làm cho em hiểu lầm như vậy thì cho anh xin lỗi. Và để anh nói câu 'anh xin lỗi' tới 100 lần cho vào 'ngân hàng xin lỗi' để lỡ anh có làm điều gì vô tình làm em bị tổn thương, em cứ lấy ra ở ngân hàng đó. Đương nhiên, Tùy từng trường hợp để biết người đó nói thật lòng hay 'đãi môi'. Mỗi lần nói chuyện mình có thể cảm nhận được sự thật tâm chồng.

Chồng mình luôn ví von, hôn nhân và sự khác biệt văn hóa của chúng tôi như một cây cầu mà vợ chồng phải cùng nhau đi để có thể gặp nhau ở giữa, tôi gọi đó là "Cây Cầu Hạnh Phúc". Anh sẽ bước tới giữa cầu, và em cũng phải tiến tới từ nửa bên kia, có những lúc anh sẽ là người bước qua nửa của em để kéo em về phía anh, nhưng để cuộc sống hôn nhân được bền chặt, thì bản thân em cũng phải tự mình bước tới, đừng bắt anh phải đi mãi đi qua phía em, vì sẽ tới lúc, anh cảm thấy mệt mỏi và không muốn bước nữa.
Bản thân mình cũng có ý thức, muốn có cuộc hôn nhân hạnh phúc, mình cũng phải bỏ bớt lại phía sau những suy nghĩ của mình để chủ động bước trên cây cầu hạnh phúc đó, mình cũng phải đi về giữa và cùng nắm tay nhau.

Có những lúc khi tôi giận rỗi với cảm xúc của riêng mình, chồng thường nói: "Em à, anh chưa từng muốn làm tổn thương em, nhưng điều đó là cảm xúc của riêng em anh không thể là người chịu trách nhiệm đối với cảm xúc đó. Tại sao em lại nghĩ rằng: vì anh mà em nghĩ như vậy. Anh không thể đi vào não em để bắt em suy nghĩ tiêu cực, bắt em phải buồn, mà suy nghĩ là của riêng em, đừng đổ lỗi mà hãy chịu trách nhiệm cho chính cảm xúc của em?"
Khi nóng giận mình sẽ không thừa nhận vào điều đó, thường mình sẽ đổ lỗi cho tại chồng làm cho mình nghĩ như vậy, hoặc tại con mình mà mình mới buồn vậy. Mình dám chắc hầu hết tất cả chúng ta thường nghĩ rằng; Do người khác làm mình nghĩ vậy, mà không hề nghĩ chính bản thân mình phải là người chịu trách nhiệm cho suy nghĩ và cảm xúc của chính mình.
Có nhiều người bạn của mình thường hay tâm sự những điều trong cuộc sống, trong hôn nhân, tình bạn, mà mình thường dùng lời nói đó của chồng để khuyên bạn mình. Hoặc, mình thường lấy hình ảnh cốc nước để đưa ra ví dụ: "Nửa cốc nước -  Nếu bạn cho rằng nó là nửa vơi thì nó sẽ là nửa vơi, nhưng nếu bạn cho nó là nửa đầy thì nó chính là nửa đầy". Nói cách khác, suy nghĩ tích cực thì nửa cốc nước đó chính là nửa đầy (đó là niềm vui là hạnh phúc), còn nếu suy nghĩ tiêu cực thì nửa cốc nước đó sẽ là nửa cốc nước vơi (đó là nỗi buồn và sự bất hạnh).
Tôi nhớ mình có lướt qua facebook và có đọc được câu chuyện về người phụ nữ luôn thấy mình may mắn.
Chị không may bị tai nạn, xe của chị bị hỏng và bị gãy tay chị thấy may mắn vì mình vẫn còn tính mạng.
Khi chị biết chồng chị có người khác thì chị cảm thấy mình thật may mắn vì đã biết được để sớm kết thúc cuộc hôn nhân với người chồng phụ bạc đó, nếu không sau này già rồi mới biết thì không biết có đứng lên được không.  Chị tặc lưỡi cũng may kịp để chị làm lại từ đầu để có hạnh phúc của chính mình (ý trong này, không phải là hạnh phúc, sớm kiếm tìm người khác nha, mà có thể chỉ là sống cho riêng mình).
Khi công việc kinh doanh của chị không được thuận lợi, phá sản và mất hết tiền đầu tư chị lại nghĩ cũng may vì chỉ bị mất hết tiền vẫn còn sức khỏe, may mà không mang nợ vào người, cái mà chị có được là kinh nghiệm kinh doanh, chị luôn cảm thấy mình thật may mắn.
Để quyết định cuộc sống của mình bất hạnh hay hạnh phúc, vui hay buồn, hãy tự mình quyết định, đừng tìm cách đổ lỗi cho người khác hoặc đổ lỗi cho những điều xung quanh. Suy nghĩ của bạn là do bạn quyết định, người khác không thể quyết định thay bạn.

Nhận xét